Lúc đầu, cô ấy còn loanh quanh giấu giếm. Cuối cùng, biết không thể nói dối mãi, cô ấy thú nhận mình từng có thai với bạn trai cũ và phải mổ lấy thai vì không giữ được em bé.
Đêm tân hôn tưởng chừng là đêm mở đầu hạnh phúc nhất cho cuộc sống vợ chồng, cuối cùng lại trở thành đêm của nước mắt và tột cùng thất vọng. Họ vẫn sống bên nhau nhưng không thể hạnh phúc, vui vẻ như đã từng.
Người vợ cố tỏ ra như chưa từng có quá khứ. Người chồng cố tỏ ra bao dung cho những chuyện xảy ra trước đó vốn dĩ không liên quan đến mình. Thế nhưng dù không muốn, những khoảng cách vẫn cứ bị kéo dài ra không cách nào gần lại.
Một ngày, người vợ chọn cách rời đi, để lại tờ giấy ly hôn đã ký sẵn trên bàn. Để lại người chồng một mình trong nỗi dày vò day dứt, tự hỏi có phải bản thân mình đã không đủ rộng lượng với quá khứ của vợ hay không?

Tôi đã đọc đi đọc lại bài tâm sự “Đêm tân hôn, bí mật dưới lớp váy cưới của vợ khiến tôi day dứt mãi“. Dưới góc nhìn cá nhân, tôi muốn gửi đến anh vài dòng chia sẻ.
Tôi không biết mọi người nghĩ thế nào. Nhưng từ đầu đến cuối, tôi thấy anh không sai. Anh yêu và tôn trọng cô ấy. Anh cũng có quyền thất vọng và đau khổ khi phát hiện mọi thứ không tốt đẹp như anh vốn nghĩ.
Nếu vợ anh thành thật ngay từ đầu khi hai người mới yêu nhau, hẳn kết cục đã khác. Một là anh không chấp nhận và rời đi nhẹ nhàng. Hai là anh chấp nhận quá khứ như một phần đời của cô ấy, cùng nhau hướng tới tương lai.
Đằng này, vợ anh không cho anh có quyền lựa chọn. Cô ấy im lặng, tìm mọi cách giấu giếm vết sẹo. Cô ấy đặt anh vào tình thế đã rồi, bắt anh phải chấp nhận quá khứ của cô ấy.
Và khi thấy anh không thể thoải mái đón nhận, cô ấy chọn cách lặng lẽ rời đi như một nạn nhân. Thật ra, theo tôi, đó là cái giá cô ấy phải trả cho sự thiếu thành thật của mình.
Có thể ai đó sẽ cho rằng, quá khứ là quá khứ và ai cũng có những sai lầm trong đời cần được tha thứ. Thật ra, việc cô ấy từng yêu ai đó, từng có con với ai đó không phải là sai trái. Cô ấy chỉ sai khi cố tình giấu giếm người đến sau, đẩy chồng mình vào tình thế không có quyền lựa chọn.
Tôi biết, anh yêu cô ấy và muốn chấp nhận quá khứ của cô ấy. Chỉ là giữa nghĩ và làm là hai việc khác nhau. Lý trí có thể lên tiếng mình nên làm gì, nhưng cảm xúc lại dẫn dắt ta hành xử khác.
Không phải anh không đủ tốt, không đủ bao dung, chỉ là giới hạn bao dung của mỗi người mỗi khác. Anh đã rất cố gắng để đi tiếp nhưng vợ anh đã lựa chọn dừng lại.
Nếu có một lời khuyên cho anh, tôi nghĩ rằng, anh hãy thôi tự dày vò, day dứt bản thân. Cô ấy vì lừa dối mà đến được với anh thì nay cũng chính vì sự lừa dối ấy mà mất anh. Cô ấy biết rõ anh không nỡ dừng lại, cô ấy là người “thắt nút” thì cũng phải tự “cởi nút” cho cuộc hôn nhân này.
Cuộc hôn nhân của anh đã kết thúc nhưng vẫn hoàn toàn có thể bắt đầu lại theo một cách khác. Khi đã nhìn rõ ràng quá khứ, khi thấy rõ tầm quan trọng của nhau trong đời, khi bản thân đã có quyền lựa chọn và vẫn muốn chọn nhau lần nữa.
Nếu không, hãy cứ nhẹ nhàng mà buông tay, coi như kiếp này không có duyên nợ, hợp rồi cũng tan. Hãy xoa dịu trái tim mình và mở cửa đón chờ một tình yêu khác.
Chúng ta không thể thay đổi quá khứ nhưng hoàn toàn có thể lựa chọn tương lai mình sẽ sống thế nào. Tôi tin, người muốn hạnh phúc nhất định sẽ có cách để mình hạnh phúc.
Góc “Chuyện của tôi” ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.