Vì tin người yêu cũ, tôi phải trả khoản nợ của anh ta

Vì tin người yêu cũ, tôi phải trả khoản nợ của anh ta

bởi

trong
Vì tin người yêu cũ, tôi phải trả khoản nợ của anh ta

Tôi tin tưởng người từng nói yêu mình rồi trở thành con nợ chỉ sau một lần quét mã QR.

Chúng tôi chia tay nhẹ nhàng, không ai làm gì sai. Thỉnh thoảng anh vẫn nhắn tin: hỏi thăm, kể chuyện công việc chưa ổn, bảo rằng còn nợ người này người kia. Tôi thương. Dù là người yêu cũ nhưng tôi vẫn nghĩ: giúp một lần, chẳng sao cả. Hôm ấy, anh gửi tôi một đoạn chat: “Giúp anh một chút thôi, anh đang cần gấp ba triệu đồng. Anh chuyển lại liền”. Ngay sau đó là một mã QR, rồi hướng dẫn tôi mở ứng dụng, quét mã và nhập OTP. Anh nói “nó giống kiểu chuyển khoản nội bộ thôi, không ảnh hưởng gì đâu”. Tôi hơi lưỡng lự, nhưng rồi vẫn làm vì nghĩ xưa nay anh chưa bao giờ là người xấu.

Vài phút sau, không có tiền nào về. Tôi hỏi thì anh “out” khỏi cuộc trò chuyện. Một tiếng sau, tài khoản tôi hiện thông báo: “Bạn vừa thanh toán đơn hàng 3.900.000 đồng”. Nhưng tôi đâu có mua gì. Tôi hoảng, lúc đó tá hỏa gọi tổng đài, tìm hiểu mới biết đó là giao dịch thật, do tôi tự xác nhận OTP, số tiền ấy được trừ từ một hạn mức chi tiêu trả sau trên tài khoản của tôi. Tôi không ngờ anh biết tôi từng đăng ký sẵn tính năng đó, chỉ là chưa dùng bao giờ. Nhưng vì tôi là người xác nhận cuối cùng, hệ thống ghi nhận hoàn toàn hợp lệ. Còn tôi mỗi tháng phải góp gần 800 nghìn đồng, trong 5 kỳ thanh toán.

Tôi từng nghĩ “mua trước – trả sau” là công cụ tài chính thông minh. Nhưng rõ ràng, nếu không cẩn thận nó cũng là cái bẫy với những người nhẹ dạ như tôi. Giờ tôi vừa xấu hổ, vừa hối hận. Người cũ thì biến mất, món nợ vẫn còn đó. Mỗi lần nhận tin nhắn nhắc thanh toán, tôi chỉ biết cắn răng tự nhủ: “Chuyện này do mình ngu mà thôi”.

Như Ý