
Vợ nói mẹ tôi khó chịu, soi mói con dâu, nấu cơm thì chê nhạt chê cứng, quần áo mặc thì bảo hở hang, dạy con cũng xen vào,…
Tối qua, tôi cần xử lý gấp một số công việc nhưng máy tính để ở công ty nên mượn laptop của vợ dùng. Khi mở máy, Zalo tự động đăng nhập, người gần nhất vợ nói chuyện là cô bạn thân. Tôi định tắt đi để làm việc thì lại thấy có từ “mẹ chồng”, tò mò tôi mở ra xem thử. Càng đọc tôi càng sững sờ, khó tin vào mắt. Vợ kể với bạn đủ thứ về mẹ tôi, giọng điệu đầy bực bội, nói mẹ tôi khó chịu, soi mói con dâu, nấu cơm thì chê nhạt chê cứng, quần áo mặc thì bảo hở hang, dạy con cũng xen vào,…
Bạn cô ấy nhắn lại là mẹ chồng nào chẳng thế, cũng kể về mẹ chồng cô ấy rồi khuyên vợ tôi chịu khó cày cuốc, dành dụm, có tiền thì xui chồng ra riêng. Vợ tôi nói nhiều hôm chỉ muốn ôm con bỏ đi, rằng ở nhà không thoải mái, cứ như ở tù, mẹ tôi coi cô ấy như giúp việc không công, chỉ bênh con trai, kiểu “khác máu tanh lòng”.
Từng câu, từng chữ như tát vào mặt tôi. Tôi không ngờ vợ mình, người mà tôi vẫn thấy hiền lành, lễ phép với mẹ, lại nói về bà như vậy sau lưng. Bao nhiêu chuyện vặt vãnh trong nhà, tôi tưởng là bình thường, ai cũng chịu được, vậy mà cô ấy lại đem ra than thở, bêu riếu với người ngoài.
Mẹ tôi tuy khó tính thật, hay để ý vặt thật nhưng cũng một tay bà lo bữa sáng, trông cháu, giặt giũ quần áo giúp vợ chồng tôi. Vậy mà vợ tôi lại nói bà coi cô ấy như ôsin, nói như thể mẹ tôi là gánh nặng. Tôi càng đọc càng tức, càng thấy thất vọng. Trả máy lại cho vợ, tôi chẳng buồn nói gì. Cả tối hôm đó, nhìn vợ dỗ con ngủ, tôi thấy trong lòng nặng trĩu. Tôi thật sự không hiểu sao cô ấy có thể vừa cư xử ngọt ngào với mẹ tôi, vừa nhắn những lời cay nghiệt ấy sau lưng.
Bá Thành